Bạn có nhớ lúc nhỏ, ba mẹ bạn đã chăm bạn thế nào không ?
Họ vui mừng khi bạn được đưa ra khỏi phòng sanh
Họ chăm chút cho bạn từng giọt sữa, từng muỗng bột, từng thìa cháo
Họ tắm cho bạn, chỉnh chu từng bộ đồ bạn mặc
Họ dọn từng bô tiểu, từng cái tả và làm quen với cả shit của bạn
Họ dỗ bạn khi khóc, đe dọa lẫn dụ dỗ khi bạn biếng ăn
Họ theo dõi từng hành động, cử chỉ của bạn vì chỉ cần 1 biểu hiện nhỏ đã khiến họ lo sốt vó và chuẩn bị lịch đi “thăm” bác sĩ
…
Những kí ức đó, có những cái bạn nhớ – có những cái bạn đã quên nhưng nó sẽ mãi là những điều quen thuộc trong trí nhớ của bạn. Và khi họ về già, yếu đi, xui rủi có khi không còn khả năng tự chủ và lúc đó như 1 vòng lặp lại lúc mới sinh ra. Như mình là:
Vui mừng khi thấy ba mình vừa ra khỏi phòng hồi sức
Cẩn thận từng muỗng nước, sữa và cháo
Đưa ba đi vệ sinh, tắm, lựa chọn những bộ đồ thoải mái nhất
Mình là người sạch sẽ, nhưng vẫn không cảm thấy khó chịu khi dọn bô tiểu hay tả cho ba
Đe dọa, dụ dổ từng muỗng cơm hay thuốc uống
Theo dõi từng biểu hiện mỗi ngày, đôi khi là những thứ bình thường nhưng mình vẫn cảm thấy nó căng thẳng …
Và mình cảm nhận gần như nó là 1 vòng lặp, lúc nhỏ bạn thế nào thì sau 1 thời gian dài trưởng thành bạn sẽ quay lại như thế đấy. Đôi khi cuộc sống nó thật kì diệu.