© 2022 Scott Do’s Blog Created by The Story Communication

VỀ NHÀ SAU HÓA/XẠ TRỊ VÀ NHỮNG CÂU CHUYỆN XUNG QUANH

Quay lại bệnh viện sớm hơn dự kiến vì cơn đau do di căn xương, mình và ba bắt đầu cuộc chiến bằng 10 tia xạ trị để giảm sự chèn ép gây ra những cơn đau cũng nhưng khó khăn trong sinh hoạt tiểu tiện. Cuộc chiến này tạm thành công đến giai đoạn này là do ba mình đọc thể trạng tốt + mình cố gắng xử lí tất cả những vấn đề xung quanh để bác sĩ có những quyết định phương pháp điều trị chính xác nhất.

 

Sau khi xạ trị thì tiến hành vào hóa trị, mình cũng quyết định mua thuốc ngoài để truyền cho ba đỡ những tác dụng phụ của thuốc. May mắn là đến thời điểm hiện tại ngoài những cơn buồn nôn theo kiểu nhợn nhợn ra thì chưa có gì xấu cả, mọi thứ vẫn tiếp tục bằng thuốc và mình cũng cho ba tập Vật Lí Trị Liệu thêm để cố gắng hồi phục xương. Hi vọng hợp thuốc và mọi thứ sẽ tốt đẹp trong thời gian tới.

 

May mắn cho mình giai đoạn này là bác sĩ điều trị khá trẻ, nhỏ hơn mình và rất nhiệt tình. Về mặt thông tin bạn ấy cung cấp rất chi tiết và không ngại những câu hỏi của mình góp phần vào sự thuận lợi trong quá trình chữa lành, sau này khi chuyển qua khu mới thì không được như trước nữa cũng rất tiếc nhưng lần đầu được sự nhiệt tình từ các bạn bác sĩ trẻ làm mình hi vọng vào 1 tương lại tốt hơn với thế hệ sau này.

 

Trong thời gian ở viện mình cũng quan sát được nhiều câu chuyện rất đời, nó mở ra cho mình nhiều thế giới quan hơn – nhất là với bệnh hiểm nghèo như ở khoa Ung Bướu:

 

1. Anh giường kế bên mình – 50 tuổi bị K Gan – di căn xương nên nằm liệt 1 chỗ không nhúc nhích được. Vừa phát hiện được 2 tháng trở nặng luôn, chụp CT thì gần như mọi thứ đã hoang tàn. Chị vợ thì buồn, bảo rằng trước giờ có gì chồng lo hết từ A-Z nên giờ bị shock, gặp 2 con nhỏ mới lớp 3 & lớp 10. Anh nằm Chợ Rẩy gần cả tháng nhưng không có kết quả gì, nên chuyển sang đây. Hôm sau anh ấy chuyển phòng qua khu khác, vài ngày sau khi mình đi dạo thì thấy ảnh nằm ở phòng cấp cứu nhìn rất thương.

 

2. Chú phòng bên khám ở bệnh viện Ung Bướu bị chẩn đoán bị K, không nhận nên cho về. Gia đình suy sụp, cho khám lại ở Chợ Rẩy thì làm các xét nghiệm không thấy tế bào K !? xong qua lại 175 khám thì nằm 2 tuần vẫn chưa thấy tế bào K dù làm đủ các xét nghiệm. Cảm xúc gia đình đi tàu lượn từ lo âu, chán nản, đến vui mừng xong thấp thỏm vì như mình trước đó: không thấy có nghĩa là không có bệnh và cũng có thể là có bệnh mà không tìm ra. Đến hiện tại vẫn đang chẩn đoán là hậu Covid với những triệu chứng tức ngực, khó thở, …

 

3. Ở bệnh viện khác với ở nhà như thế nào ? chỉ khác duy nhất là khi có biến chứng trở nặng sẽ được cấp cứu ngay, còn lại thì không khác gì nằm ở nhà. Xui rủi nếu muốn về nhà cho thoải mái, bạn nên học lóm kỹ năng xử lí cấp cứu cơ bản để có thể tự lo được cho người bệnh. Ví dụ như giờ mình mới biết truyền 1 chai Kali giá trị bằng bạn uống 1 bình nước Oresol và truyền đa phần là liệu pháp tâm lí.

 

 

4. Bữa ăn sáng của ba mình đa phần là những chén cháo của Bếp Từ Thiện … đơn giản không phải nhà mình khó khăn mà do là nó ngon. 1 buổi sáng đẩy ba đi dạo, 2 ba con đi ngang chỗ Bếp Từ thiện thì ba mình bảo “xin ăn thử cho biết” – ai ngờ ăn xong ghiền luôn. Chén cháo quá ngon và chất lượng, hơn gấp nhiều lần những phần cháo bán ở canteen hay ngoài bệnh viện có giá 20k.

 

5. 1 ngày của mình ở viện:

5h30 dậy để vệ sinh cá nhân

6h00 cho ba vệ sinh cá nhân, đi dạo, ăn sáng

7h00 uống thuốc và nghỉ ngơi

8h00 chờ bác sĩ tới khám

8h30 chờ điều dưỡng đến tiêm thuốc

9h30 cho ba ăn cử thứ 2 bằng Yến hoặc Sữa

10h00 đẩy ba đi xạ trị

11h  mẹ lên canh thay ca cho mình về

6h chiều mình lên lại thay ca cho mẹ về

7h cho ba ăn cử thứ 6 trong ngày

8h uống thuốc, bóp chân, đi vệ sinh

9h cả phòng ngủ

10h mình ngủ

 

Và cứ thế lặp đi lặp lại 6 tuần liên tục mỗi ngày …

 

Tạm thời hôm nay đến đây, có dịp mình sẽ kể tiếp.

 

Scott Do

Scott Do

Business Man l Managing Director l Marketer l Investor l Crypto Man