Nhiều anh chị và bạn bè hỏi mình: Tại sao hiện tại vẫn có thể cân bằng được giữa việc chăm ba ở bệnh viện – công việc – cuộc sống ?
Thời gian trước thật ra mình không có câu trả lời, vì mình mặc định mình ưu tiên ba mình trước – những thứ còn lại không quan trọng. Mình cứ để nó trôi như thế một cách chủ động, nhưng may mắn là tới hiện tại hơn 4 tháng vẫn ổn. Chưa biết tương lai thế nào, nhưng gần đây mình chiêm nghiệm về nó thì câu trả lời chính là: SỰ TÍCH LŨY
Những thứ mình có hiện tại, guồng quay công việc tự vận hành, tài chính, … tất cả đều là kết quả TÍCH LŨY của mình làm việc rất nghiêm túc và chăm chỉ trong quá khứ. Mình chưa bao giờ hài lòng với những thứ mình có được, sự kì vọng mỗi ngày phải phát triển và rất áp lực với những sự tiêu cực và chính những điều này đã tích lũy rất nhiều thứ cho mình ở hiện tại. Nó không đơn thuần là tài chính, mà còn là nhiều thứ khác trong cuộc sống: công việc, con người với con người, …
Mình không biết những thứ hiện tại sẽ có vững bền hay không ? Sẽ có thể trụ vững được bao lâu với guồng quay sự ưu tiên của mình dành 100% cho ba mình ? Nhưng mình tin dù mình có mất tất cả, thì giá trị của mình vẫn có thể xây & kiếm lại được.
Tất cả chỉ mới bắt đầu, có thể sắp tới sẽ tay trắng – cũng có thể sẽ là 1 bước tiến mới. Dù là gì thì sẽ không bao giờ hối hận phải không nào ?