© 2022 Scott Do’s Blog Created by The Story Communication

K175 – Chap 2: Cảm xúc buồn vui lẫn lộn

Sau khi đồng ý sẽ tiểu phẩu lấy xương ở vùng khớp háng để đi sinh thiết, tầm soát ung thư thì mình bắt đầu gần như dành toàn bộ thời gian ở nhà để cùng chiến đấu với ba. Mình có nhắn 1 câu trong group gia đình trên zalo rằng: Dù có phá sản thì con cũng sẽ cứu chữa cho ba … Thật ra đến bây giờ nhìn lại mình cũng tự trách mình khi không thể thực hiện lời hứa đó, đôi khi tiền nó cũng không mua được mạng sống.

 

Quay trở lại khi nhập viện Ito và bắt đầu mổ xương, ca mổ cũng khá lâu đâu đó tầm 4 tiếng. Dù chỉ là tiểu phẩu mà ba kể lại nghe rõ từng tiếng dao kéo, nại xương, đục xương của các bác sĩ – thật ra đau đớn thì sẽ không cảm nhận được vì có thuốc tê nhưng các bạn chắc sẽ tưởng tượng được ở đây là nổi đau tinh thần. Con người mà, ai chả sợ khi nằm trong phòng mổ lạnh lẽo thế đâu chứ. Sau khi mổ thì gần như ba mình yếu hẳn về việc đi đứng, phải có sự hỗ trợ của xe đẩy và mình cũng cho ba nghỉ ngơi sau khi xuất viện chờ kết quả. 

 

 

 

Hình ảnh ngón tay ba mình bảo “ba search google nó nói đang bị bạo bệnh nè con” – nghe xong mình cười không biết trả lời sao vì ba mình cực kì thông minh và rành công nghệ nên muốn nói dối cũng không được nên đành chỉ nói  “google xạo lắm, con làm quảng cáo con biết mà”. Nhưng mình đọc xong thì cũng không tránh được lo lắng.

Và sau 1 tuần thì kết quả cũng đã có, không tìm thấy tế bào ung thư ở chỗ hủy xương. 2 ba con mừng rỡ và vỡ òa khi nghe nhận định đó nhưng bác sĩ lại nói “trường hợp ung thư xương có thể bỏ qua, nhưng vẫn còn nguy cơ di căn … thôi lỡ rồi tầm soát luôn 1 lần cho chắc chắn”. Sau khi nhận thuốc và đi về thì ba con mình vui vẻ phấn khởi, mình cũng ăn uống được ngon miệng hơn và cảm giác 1 tuần ăn chay vừa qua cầu phước cũng không uổng phí.

 

Sau thời gian đó mình cũng bắt đầu cho ba đi tập Vật Lí Trị Liệu để có thể khỏe lại đôi chân, mua thiết bị về để hỗ trợ cho những cơn đau lưng hay để phục vụ quá trình hậu trị liệu và chờ đến thứ 2 để tiếp tục đi xét nghiệm máu tầm soát và nội soi tiêu hóa (dạ dày và đại trực tràng).

 

 

Được giới thiệu nội soi ở Đại Học Y Dược nhưng vì quá đông nên mình chuyển qua Hoàn Mỹ để khám, kết quả xét nghiệm máu có trước về mọi chỉ số đều ổn chỉ có CEA là cao hơn mức bình thường. Tiếp đến nội soi thì trực tràng cũng không có dấu hiệu nghi ngờ, có dạ dày có vết loét và sinh thiết thì kết quả nghi có dấu hiệu ung thư. Lo lắng bắt đầu trở lại và bác sĩ cũng cho uống thuốc 2 tuần sau đó quay lại xét nghiệm để cho chính xác hơn.

Lúc này là đang ngồi uống thuốc sổ cho sạch đại tràng

Và sau 2 tuần thì quay lại nội soi dạ dày, kết quả gần như chắc chắn 100% ba mình bị ung thư dạ dày. Tay chân bắt đầu bủn rủn nhưng mình tự nhủ phải bình tĩnh vì nếu giai đoạn 1 thì vẫn oke  để chữa trị, mình vận dụng hết mối quan hệ và cuối cùng quyết định chọn bệnh viện 175 là nơi chữa trị:

1. Chị mình có bác sĩ quen có thể giới thiệu để thăm khám tốt nhất 

2. Ba mình có bảo hiểm nhà nước 100%, sẽ lợi về kinh tế nếu chiến đấu đường dài (sau này mình hơi hối hận vì suy nghĩ này, một phần là do thiếu kinh nghiệm)

3. Cơ sở vật chất khá tốt hơn so với BV Ung Bướu hay Chợ Rẫy, không quá đông đúc cũng như quá tải. Máy móc cũng rất ngon lành.

Và ngay lập tức hôm sau mình đưa ba vào khám tại 175, cũng phải làm hết mọi xét nghiệm lại từ đầu. Kết quả nội soi dạ dày ở đây thì giống kết quả đầu tiên của Hoàn Mỹ – kiểu chỉ là nghi vấn chứ không rõ ràng nhưng khi mình đưa kết quả chắc chắn 100% của Hoàn Mỹ thì bác sĩ bảo ba mình nhập viện để theo dõi vì như thế này rất rõ ràng rồi. 2 ba con nhìn nhau buồn rầu, nhưng mình vẫn khuyên ba “không sao ba, có con, y học giờ phát triển bệnh gì cũng chữa được rồi”. Nói là như thế nhưng mình chỉ muốn trào nước mắt ra tới nơi.

 

Khoảng thời gian đó mình chỉ dám khóc ở nhà riêng, còn về nhà vẫn phải mạnh mẽ với lời hứa “con sẽ chiến đấu với ba đến hơi thở cuối cùng”.

 

Và bắt đầu hành trình chữa bệnh để níu kéo sự sống khi nhìn đang khỏe mạnh.

 

Và bắt đầu hành trình chữa bệnh để níu kéo sự sống khi nhìn đang khỏe mạnh.

 

*Chap kế tiếp: “Bao nhiêu nổi đau của cuộc đời ba trải qua hết rồi”

Scott Do

Scott Do

Business Man l Managing Director l Marketer l Investor l Crypto Man