© 2022 Scott Do’s Blog Created by The Story Communication

K175 – CHAP 6: Chuỗi ngày hạnh phúc trong thời gian chiến đấu

Sau 3 tháng ăn ngủ bệnh viện, 2 cơn mổ, 2 ca cấp cứu cùng hàng loạt tình huống khác nhau thì ba mình cũng vào trạng thái ổn định. Nghĩa của ổn định ở đây là không biến chứng gì nặng chứ ngày nào cũng phải nốc 1 đống thuốc hóa trị dạng viên, thuốc chống ói, thuốc dễ đi cầu, … và cứ định kì 3 tuần là lại vào viện để hóa trị dạng nước và nằm lại 3 ngày. Mỗi khi vào viện làm các dạng xét nghiệm mình chỉ mong là mọi thứ được tiến triển tốt hơn.

 

Thời gian này thì nói về cơn đau ba chỉ còn đau lưng khi ngồi lâu, ngoài ra cũng may mắn là bị ung thư người ta bị những cơn đau dằn vặt rất nhiều còn ba mình thì lại không. Cũng có vết loét điểm tì thì may có nhỏ em làm điều dưỡng mỗi ngày phụ rửa nên cũng rất đỡ, ba cũng dần quen hơn với việc không đi lại được và phải sinh hoạt mọi thứ ở giường bệnh. Nhưng cũng khá may mắn là ba có con trai khỏe mạnh như mình kkk mỗi ngày vẫn đều đặn bế ba xuống tắm, bế ba qua bàn ăn, bế ba đi cafe để thay đổi không khí. 

 

Thời gian này ba ít nói hẳn, kiểu vẫn shock và cũng chán khi không còn được đi lại như bình thường. Ba cũng cọc tính hơn và gần như không muốn nói chuyện với ai ngoài mình, mình thấy được ánh mắt vui mừng của ba khi thấy mình đi làm về – y chang như mình hồi nhỏ vui khi thấy ba đi làm về vì lúc nào ba cũng có đồ ăn. Chính vì điều này mà mình gần như rất tranh thủ công việc và về nhà rất sớm với ba tầm 3h-4h chiều.

 

Dinh dưỡng của ba thì gần như được chăm sóc rất kĩ, ba thích ăn món nào, uống nước ép gì và bồi bổ bằng yến chưng thêm đều được lên lịch rất kĩ lưỡng. Cả nhà khi thấy ba ăn được hết món nào thì rất mừng, cảm giác như ba sắp khỏe vậy, à ba mình đợt đó thích ăn bê thui nhất, lần nào cũng hết dĩa. Nhưng cũng có khi cả nhà chạy đôn chạy đáo vì ba khó tiêu khi ăn phải món gì đó hoặc tiêu chảy.

 

Nói về mình giai đoạn này cũng bắt đầu làm quen với tình cảnh hiện tại, bắt nhịp lại với cuộc sống và cũng đã sẵn sàng tâm lí cho việc ba ra đi bất kì lúc nào dù trong lòng vẫn nuôi một khát vọng mãnh liệt là ba sẽ là thiểu số có thể chiến thắng được căn bệnh này. Mình vẫn luôn tranh thủ thời gian bên ba nhiều nhất có thể để sau này không phải hối tiếc vì quá khứ đã qua.

 

Ba cũng có thể coi trọn 1 kì World Cup, thấy được Messi lên ngôi vô địch, ăn được trọn vẹn cái Tết cùng gia đình trước khi tái phát nặng ở kì tái khám đầu tiên …

 

*Chap kế tiếp: Ba mất rồi !!!

Scott Do

Scott Do

Business Man l Managing Director l Marketer l Investor l Crypto Man